Họ "buôn bán" thông tin và đưa ra một vài "chỉ số" khắc họa, khiến đám đông chị em giật mình phát hiện ra "chân dung thứ hai" của chồng mình.
Có một thời đám nữ bloger bày cho nhau cách tìm ra dấu hiệu chồng có bồ. Những lão gia chỉn chu, chăm mua hoa tặng vợ, về nhà đúng giờ, đi ngủ sớm... bỗng nhiên bị phát giác "có mối tình ban trưa" tại công sở. Chị em thâm nhập rất nhanh cách dò sóng và "xử lý"chuỗi dấu hiệu bất thường.Sau đó một thời gian các "mẹ Bi mẹ Nhím mẹ Bo" lại rộ lên nỗi nghi ngờ khác- hiếm hoi nhưng động trời- "chồng tôi là "xăng pha nhớt"- anh ta có cuộc sống thứ hai với người đàn ông khác, biểu hiện như sau...".
Hội các bà xã rên xiết "đau khổ tái tê mà không hé lộ cùng ai". Chẳng dám hình dung cụ thể xem cái cuộc đời ẩn dật của chồng mình diễn ra thế nào nữa. Có bloger nào đó nhanh nhảu mách nước "kinh khủng lắm, thuê phim "Núi yên ngựa" của đạo diễn Lý An về mà xem!". Sự thật quá phũ nhưng cũng may số phần trăm nạn nhân không nhiều, còn một số khác lại không có khái niệm về "chát chít" thành ra "tấm màn bí mật cứ nằm im".
Gần đây chị em lại ào lên một cơn than thở khác: chồng tôi nhợt nhờ, chẳng ham thích gì quá, không đồng tính nhưng lại thờ ơ với người khác giới (bao gồm cả vợ)- không phải vì đang stress, thế mới thành vấn đề!.
Cái motif đàn ông hình thức sạch sẽ, mọi phản ứng đều "vừa phải đến mức tuyệt đối", cái gì cũng ậm ờ... đang như một "bệnh dịch" lây lan. Mới đầu chị em cho rằng sức ép công việc khiến đức ông chồng trở nên như vậy.
Thời mới lấy cứ tưởng đấy là biểu hiện hiền lành nhũn nhặn, hơi thiếu dứt khoát. Sau này theo dõi mới thấy, lúc nào anh ta cũng thế, cái gì cũng dừng đúng mực như lập trình.
Tình dục có cũng được mà không thì cũng chẳng sao, chưa bao giờ nhớ nhung, ghen tuông, thao thức hoặc nổi cáu. Phụ nữ lý trí nhận ra sự thiếu hụt hormone khiến người đàn ông trở thành "phi giới tính"- khái niệm mà mọi người hay bị nhầm thành "đồng tính".
Người ta đổ lỗi nhiều cho thực phẩm hóa chất, môi trường ô nhiễm và đàn ông nam tính rõ rệt ngày càng vợi đi. Đám phụ nữ trẻ bị ám ảnh phim và tiểu thuyết trong đó các đại trượng phu về đến nhà bế bổng vợ lên quay 3 vòng rồi ôm hôn vồ vập, hiện thực chỉ còn lại các ông xã đi xa về gặp vợ sắc mặt chẳng thay đổi, tối đến đặt lưng nằm là khò ngay.
Cái sự "không cá tính", cái sự "vừa phải tuyệt đối" của các anh làm phụ nữ rơi vào trầm uất. Họ thèm khát một cử chỉ "cực đoan" để rồi được đáp lại bằng một cử chỉ hòa nhã vô cảm.
Chị em khủng hoảng hơn nữa khi không thể đưa ra lời yêu cầu. Chẳng nhẽ lại bảo: "Anh hãy thô ráp hơn! ôm ghì và ít nhất một lần làm em ngạt thở!". Chuyện khó nói. Họ chỉ biết thốt lên trong đầu: "Thà anh thõng tay nằm ngủ còn hơn là để cánh tay lên người tôi một cách hờ hững thế này!". Đại trượng phu làm gì có trên đời, phim ảnh toàn lừa phái yếu.
Giờ đã là cuộc đối thoại của hormone. Khi hormone nam thiếu hụt, người đàn ông ngơ ngác chẳng hiểu cái mà người ta đòi hỏi mình là "phải cực đoan" là gì nhỉ?.
Vẫn là lỗi của thực phẩm hóa chất khi chị em lại bị thừa hormone nam-để bù trừ?. Họ mạnh mẽ, có nhiều hành động thái quá, thường xuyên không biết sử dụng năng lượng vào đâu cho hết.
Nhiều chị em dù không muốn vẫn có máu "đại ca", làm vô số cử chỉ của nam nhi đại trượng phu. Bài toán hormone và cuộc trao nhầm chỗ không biết bao giờ thì kết thúc. Người ta bớt trách cánh đàn ông phi giới tính vì biết họ không có lỗi, quay ra trách công nghệ sinh học và một loạt "hiệu ứng" dây chuyền từ nó mà nên.
Hoàng Hoa
Orginal Source Lấy phải người "phi giới tính"