CƠ QUAN SINH DỤC NAM

Bình thường, dương vật lớn cỡ bao nhiêu?

Đây là câu hỏi của thế kỷ. Người đàn ông đã phải băn khoăn tự hỏi như vậy hầu như ngay từ lúc biết đến bộ phận kỳ diệu này. Chúng ta rất hiếm khi gặp một người đàn ông hài lòng với kíchthước dương vật của mình. Ngay cả những người có được bộ phận ngoại khổ cũng vẫn muốn đòi hỏi thêm.

Trên thực tế, kích thước bình thường của dương vật là đủ dài để có thể từ thân mình người đàn ông đi vào âm đạo, đảm bảo cho tinh dịch được chuyển vào tử cung mà không tràn ra ngoài. Cónhư vậy, việc thụ thai mới dễ dàng. Dương vật có chức năng làm một chiếc cầu nối để đưa tinh dịch thâm nhập vào âm đạo, thực hiện nhiệm vụ truyền giống.

Không có bất cứ một mối liên quan nào giữa kích thước củadương vật (chiều dài cũng như đường kính) với khả năng tạo ra khoái cảm cực độ nơi người phụ nữ. Hầu hết các khía cạnh của cảm giác khoái lạc nơi người phụ nữ được tập trung tại nhữngphần dễ chạm tới, tức là âm hạch, âm thần và những vùng liên quan. Những phần này nằm ở 1/3 phía dưới từ ngoài vào của âm đạo, trong phạm vi thâm nhập dễ dàng đối với dương vật của hầuhết những người đàn ông vừa qua tuổi vị thành niên. Trong sinh hoạt giới tính, giá trị nằm trong chất lượng chứ không phải số lượng.

Tuy vậy, nhiều cuộc nghiên cứu khoa học về chiều dài của dương vật cũng đã được thực hiện. Khi cương lên, dương vật cóchiều dài trung bình 17 cm với phạm vi thay đổi từ 10,2 cm đến 23 cm.

Góc của dương vật khi cương lên là bao nhiêu?

Do sự sắp xếp kỳ diệu của tự nhiên, góc của dương vật thường thay đổi từ 20 đến 40 độ theo chiều thẳng đứng; vừa khớp với góc độ của âm đạo.

Ngoài ra, cũng có những trường hợp hiếm hoi được biết đến dưới cái tên Peyronies, giới y khoa thường gọi đùa bằng biệt danh "Hội chứng cái đinh cong". Ở những người mắc chứng này, dương vật bị cong một cách kỳ quái. Vì một lý do nào đó, các mô bị tổn thương dần dần thâm nhập vào bên trong thân dương vật. Khi tình trạng cương cứng xảy ra, thân dương vật và đầu dương vật không cùng nằm trên một trục. Trong tình trạng này, hành động giao hợp trở nên rất khó khăn, nếu không nói là không thể thựchiện được. Việc điều trị căn bệnh này rất khó khăn.

Điều gì xảy ra khi xuất tinh?

Sự xuất tinh bao gồm một loạt những sự kiện phức tạp đượcphối hợp một cách thật chính xác, có thể so sánh với việc phónghỏa tiễn vào không gian. Đây thật sự là một hỏa tiễn được phóng vào "không gian bên trong". Nó làm cho những máy móc phức tạpdo con người tạo ra có vẻ đơn giản như một trò chơi.

Khi sự cương cứng xảy ra, và dương vật đã nằm trong âm đạo, thì các mạch điện bắt đầu hoạt động. Các bộ phận tiếp nhận cảm giác nằm trong lớp da dương vật ép chặt vào hệ thống điện.Chúng đo nhiệt độ của âm đạo, sự cọ xát vào dương vật, sức ép của vách âm đạo vào thân dương vật, lượng dịch nhờn âm đạo được tiết ra. Những "báo cáo tình hình" này được chuyển đến các trung tâmtính dục nằm ở hệ thống dây thần kinh cột sống và não bộ. Đáp lại, các trung tâm này ra lệnh chuyển thêm máu đến dương vật,làm tăng độ nhạy cảm của các bộ phận tiếp nhận cảm giác nằm trong dương vật, và tạo năng lượng ở phần dưới của dây thần kinh nằm trong cột sống.

Trong lúc hành động giao hợp đang tiếp diễn, một dòng xunglực thần kinh liên tục chạy giữa các cơ quan sinh dục và hệ thống thần kinh trung ương, gia tăng và tự củng cố nó. Tất cả các kích thích khác đều hòa nhập vào hệ thống. Việc nhìn và vuốt ve bạntình, và được vuốt ve lại, làm cho cường độ tăng nhanh. Sức ép trở nên ngày càng lớn cho đến khi cuối cùng nó được giải phóng bằng một sự bùng nổ, đó là sự xuất tinh.

Niệu đạo được bịt kín lại để cho nước tiểu đừng thoát ra mộtcách tình cờ. Các dịch tiết từ tuyến tiền liệt, các túi tinh dịch và tinh trùng được trộn ngay tại chỗ. Các cơ khung chậu của người đàn ông co lại để đẩy dương vật vào sâu hơn trong âm đạo; đồngthời, việc ưỡn người một cách vô thức giúp đẩy toàn bộ thân hìnhngười đàn ông về phía trước. Lúc này, ý thức bị loại bỏ và người đàn ông hoàn toàn mất hết sự giao tiếp với thế giới chung quanh ­chỉ trừ không gian bên trong âm đạo bao quanh dương vật. Một cáibơm mạnh bên trong dương vật nhanh chóng rót khoảng 7 g tinh dịch vào âm đạo trong khoảng 6 đợt liên tiếp. Mười giây sau, mọiviệc kết thúc - cho đến lần tiếp theo.

Có bao nhiêu tinh trùng trong một lần xuất tinh?

Trong 7 g tinh dịch tiết ra mỗi lần giao hợp, có trung bình 500 triệu tinh trùng. Một người đàn ông suốt đời sản xuất được trung bình 17 lít tinh dịch hoặc gần 1.500 tỷ tinh trùng. Do đó, theo lý thuyết, ông ta có thể sinh ra một số con gấp gần 40 lần số người đang hiện diện trên hành tinh này. May mắn thay là trong 288 lần giao hợp, chỉ một lần có thể làm cho người đàn bà thụ thai, thường chỉ gồm một trứng và một tinh trùng mà thôi.

{mospagebreak} Sự cương cứng là gì? Tại sao điều đó lại quan trọng?

Sự cương cứng xuất hiện do sự cọ xát hoặc do những cảm xúc về tình dục được khơi dậy theo chiều hướng ngày càng tăng. Ngaydưới làn da, dương vật có những "bể chứa" nhỏ giống như những bong bóng cao su. Mỗi bể chứa này được nuôi dưỡng bởi những mạch máu và van, được điều khiển bởi một mạng lưới dây thần kinh chạy trực tiếp đến hệ thần kinh ở cột sống và não bộ. "Trung tâm liên lạc tình dục" này chuyển các xung lực theo cả hai chiều: từ dương vật tới não bộ và hệ thần kinh ở cột sống, và từ hệ thần kinh trung ương đến dương vật.

Sự cương cứng này rất quan trọng, vì đó là điều kiện thiết yếu để đảm bảo cho quá trình giao hợp được tiến hành. Sự kíchthích dương vật, dù rất nhẹ, vẫn luôn đủ để gây ra sự cương cứng. Đây là một phản xạ có thể xảy ra ngay khi đang ngủ, khi chịu ảnh hưởng của thuốc mê, hoặc bị tê liệt, mà không cần đến sự liên kết thần kinh với não bộ; thông tin được chuyển từ dương vật đến hệ thần kinh ở cột sống và quay trở lại dương vật. Sự cương cứng cũng có thể xảy ra không cần đến sự va chạm vào cơ thể. Trongtrường hợp này, hình ảnh một phụ nữ khỏa thân hay có vẻ gợi cảm được não bộ cảm nhận, một xung lực sẽ được chuyển đến dương vật thông qua hệ thần kinh cột sống và kết quả là sự cương cứngxảy ra.

Sự cương cứng thật sự xảy ra như thế nào?

Giả sử mọi hệ thống đều đã sẵn sàng thì các tín hiệu thầnkinh sẽ làm cho các van "vào" của mỗi bể chứa mở ra; máu được trút vào những khoang có thể căng phồng này. Vì các khoang này được các mô liên kết cố định tại chỗ nên khi chúng căng phồng lên,dương vật trở nên cương cứng. Một hệ thống gồm các "máy dò áp suất" tinh vi giữ cho sức ép luôn luôn được cân bằng, không cứng quá cũng không mềm quá, chỉ vừa đủ mà thôi.

Sau hành động giao hợp, chuyện gì xảy ra?

Sau hành động giao hợp, sự cương cứng thường biến mất ngay lập tức. Tuy nhiên, đôi khi do những nguyên nhân chưa được biết, sự cương cứng còn kéo dài thêm khoảng 5 phút nữa. Còn bìnhthường thì các van "ra" được mở ra, máu rút lui về các mạch máu. Và dương vật xẹp xuống, nằm ở tư thế tĩnh.

Giai đoạn tĩnh này thường xảy ra một cách tự động và dễ dàng nhưng đôi khi cũng có sự cố: Hội chứng Priapism.

{mospagebreak}Hội chứng Priapism (cương đau dương vật) là gì?

Nói ngắn gọn, Priapism chính là chứng cương cứng mãnh liệt và kéo dài. Nó thường tấn công những người trước đó thường gặp khó khăn mỗi lần muốn đạt sự cương cứng.

Trong vài phút đầu tiên, người bị hội chứng Priapism vẫncảm thấy hạnh phúc và thỏa mãn. Họ có thể "hành sự" nhiều lần liên tiếp mà không cần cố gắng gì cả. Và cứ như vậy, mỗi lần tìmcách để đạt được khoái cảm tột độ thì hình như dương vật lại càngcứng hơn nữa (thật ra, đó chỉ là vì nó bị sưng lên thôi). Nhưng qua đến lần thứ ba hoặc thứ tư, hạnh phúc biến mất, nạn nhân đâm ra nghi ngờ và lo sợ. Việc xuất tinh trở lên không thể thực hiện được.

Khoái cảm cực độ đã bị thay thế bằng sự đau đớn và sức ép khủng khiếp. Dương vật càng lúc càng cương cứng và đau nhức hơn. Ngay cả một ý nghĩ giao hợp cũng làm nạn nhân cảm thấy kinh sợ.Họ chỉ ao ước: "Phải chi được bất lực còn hơn".

Đâu là nguyên nhân của hội chứng priapism?

Đó là một trò đùa tàn ác của chính cơ thể nạn nhân và thường là triệu chứng của một căn bệnh trầm trọng. Nó ảnh hưởng đến toàn bộ cơ thể, đem lại sự kích thích liên tục cho hệ thần kinhcột sống và các dây thần kinh điều khiển sự cương cứng. Đôi khi,những bất thường của các mạch máu liên hệ cũng có thể gây ra triệu chứng này.

Cách chữa trị như thế nào?

Do mặc cảm, bệnh nhân thường tìm cách tự chữa bệnh chomình bằng cách giao hợp hoặc thủ dâm liên tiếp nhưng vẫn không có kết quả. Lúc đó, họ mới tìm đến bác sĩ. Sự nghỉ ngơi và thuốc giảm đau ít khi trị được chứng bệnh "ác ôn" này. Muốn chữa trị,các bác sĩ phải xẻ những đường dọc theo thân dương vật để cho máu thoát ra khỏi các bể chứa. Lúc đó, nạn nhân và dương vật mới có thể nghỉ ngơi được.

{mospagebreak}Bất lực là gì?

Bất lực là một thuật ngữ tổng quát để mô tả bất cứ một hìnhthức thiếu khả năng nào trong sinh hoạt tình dục của nam giới. Trong thực tế có 3 loại bất lực chính:

Bất lực tuyệt đối: Đây là loại hình tồi tệ nhất, nhưng may mắn là rất ít gặp. Trong trường hợp này, sự cương cứng hoàn toàn không xảy ra. Cũng có những trường hợp người đàn ông có thể cương cứng lên vào bất cứ lúc nào, nhưng ngay khi bắt đầu tiếp xúc với âm đạo thì lập tức sự cương cứng biến mất ngay.

Hình thức bất lực thứ hai cho phép nạn nhân tiến xa hơn được một chút, anh ta đạt được độ cương cứng rất mạnh, nhưngkhi vừa đưa dương vật vào âm đạo thì sự cương cứng biến mất ngay lập tức. Trong những trường hợp như vậy, sự ham muốn của nạn nhân cũng thường mất theo!

Loại hình thứ ba là tình huống bực mình nhất mà người bị bất lực có thể tưởng tượng được. Nó xảy ra như sau: Mọi việc tiến hành một cách suôn sẻ (tình trạng cương cứng tốt, dương vậtchuẩn bị cho quá trình giao hợp một cách tốt nhất), nhưng động tác đẩy vào chấm dứt ngay lập tức mọi sự, kèm theo xuất tinh.

Đối với một phụ nữ bình thường, tình trạng này là một điều cực kỳ đáng bất mãn. Trong lúc sự hưng phấn tình dục đang tăngthì mọi chuyện đều ngừng hẳn lại. Ảnh hưởng của tình trạng này cũng giống như một người đang đói cồn cào mà phải chịu thèm khi ngồi trước một bữa ăn ngon.

Đối với đàn ông, nó để lại một ý nghĩ chán chường, vì nó vừa cướp đi của anh ta khoái lạc tình dục, vừa để lại cho anh ta mộtdấu ấn nặng nề về khả năng giao hợp của mình. Điều này hủy diệt dần dần lạc thú cũng như hạn chế các hoạt động giới tính của anh ta về sau.

Còn có loại hình bất lực nào khác không?

Còn một loại hình thứ tư, nhưng rất hiếm. Những người đau khổ vì chứng xuất tinh sớm đôi khi tin rằng loại hình này còn đáng ao ước hơn chứng bệnh của họ. Nhưng một khi đã đạt đến tình trạng thứ tư này, thì họ lập tức đổi ý ngay.

Đó là tình trạng hoàn toàn không có khả năng xuất tinh dùgiao hợp trong một thời gian dài bao lâu cũng vậy. Đôi khi quá trình giao hợp kéo dài đến hàng giờ hoặc hơn nữa, nhưng người đàn ông vẫn không thể tìm được khoái cảm cực độ, mà thay vào đólà sự đau đớn, bực bội và thất vọng. Cuối cùng họ đành phải chấm dứt mà không hoàn thành được việc giao hợp. Không một ai dám cho rằng tình trạng này là bình thường cả.

Bao nhiêu đàn ông đau khổ vì chứng bất lực?

Con số này là xấp xỉ 100% tùy theo cách định nghĩa chính xác. Trong cuộc đời, mỗi người đàn ông đều phải có lúc gặp tình trạng trục trặc ở bộ phận sinh dục. Xét về tính phức tạp cơ học củahệ thống sinh sản và sự căng thẳng cảm xúc đôi khi đi kèm theo, chúng ta có thể tiên đoán được những trục trặc sắp sửa xảy ra.

Có từ 30% đến 40% đàn ông mắc chứng bất lực kinh niên hoặc lặp đi lặp lại. Rõ ràng họ thuộc vào số những con người khốn khổ nhất.

Tinh hoàn có liên quan đến sự cường dương hay không?

Có, nhưng một cách gián tiếp. Những hạch này có hai chức năng chính. Qua một tiến trình phức tạp, chúng sản xuất tinhtrùng. Chức năng thứ hai là sản xuất testosterone - kích thích tố nam. Chính kích thích tố này cho phép người đàn ông hoạt động tính dục. Đến tuổi dậy thì, do ảnh hưởng của các chất này, dươngvật phát triển, lông mọc lên, và tất cả những thay đổi liên hệ đếnsự trưởng thành về giới tính xuất hiện. Không có các tinh hoàn và kích thích tố mà chúng sản xuất thì không thể xảy ra một hoạt động giới tính nào.

{mospagebreak}Điều gì xảy ra nếu một người bị mất tinh hoàn?

Điều này còn tùy thuộc vào thời gian anh ta bị mất. Nếu anh ta bị thiến trước tuổi dậy thì, trước khi hiệu lực của kích thích tố nam xuất hiện, thì kể như anh ta không có một hoạt động tình dục nào cả. Hành động giao hợp của con người bất hạnh này sẽ chấm dứt trước khi bắt đầu. Anh ta sẽ không thể trông chờ một sự pháttriển giới tính nào. Dương vật sẽ nhỏ hơn người bình thường, lông ít, tiếng nói the thé. Hình thể bị biến dạng vì testosterone cũng ảnh hưởng đến sự phát triển tổng quát của cơ thể. Anh ta sẽ cóthân hình cao, gầy, màu da tái nhợt và tính tình bủn xỉn. Nguyên nhân của cái tính bủn xỉn này người ta còn chưa hiểu được. ỞTrung Đông cũng như một số nước châu Á trước kia, các hoạnquan vẫn được dùng để canh giữ hậu cung của các vua chúa. Điều này lại khiến cho họ trở nên bủn xỉn, nhỏ nhặt hơn.

Cũng có một số trường hợp bị thiến từ lúc nhỏ để duy trì giọng nữ cao. Tục lệ này đặc biệt phổ biến trong thời Trung cổ và vẫn được duy trì đến cuối thế kỷ 19, mà không một ai thắc mắcliệu sự hy sinh như vậy có đáng không.

Nếu tinh hoàn bị mất sau giai đoạn phát triển sinh lý đầy đủ thì sao?

Vấn đề này đã được nghiên cứu một cách cặn kẽ. Nếu tinh hoàn bị phá hủy hoàn toàn nhưng dương vật lại tương đối lành lặn, một số người không cảm thấy khó chịu lắm vì họ có thể giao hợp một cách bình thường. Trong một nửa các trường hợp bị mất tinh hoàn, nạn nhân nhanh chóng biểu lộ những dấu hiệu nhưlông trên người rụng dần, khả năng sinh hoạt giới tính biến mất, và dĩ nhiên tình trạng vô sinh là điều không thể tránh khỏi. Việc giao hợp không thể thực hiện được vì không có sự cương cứng,không có tinh trùng, không có khoái cảm cực độ, và không có sự xuất tinh. Hoàn toàn không có gì cả.

Song song với những biến đổi về thể xác, những biến đổi về tâm lý cũng xảy ra. Nhưng xét qua các trường hợp đã xảy ra, khó mà nói được tình trạng suy nhược và thẫn thờ của các nạn nhân là hậu quả của việc thiếu kích thích tố hay là phản ứng đối với việc hoàn toàn mất khả năng sinh hoạt tình dục.

Việc gì xảy ra với những người còn duy trì được khả năng sinh hoạt giới tính sau khi mất tinh hoàn?

Trong một số trường hợp, sự cương cứng không còn được như trước và tần số những lần giao hợp cũng giảm đi. Họ vẫn còn khảnăng sinh hoạt tính dục mặc dù vô sinh. Tuy vậy, mọi hoạt động vẫn diễn ra theo một trình tự bình thường.

Các bác sĩ đã rất lúng túng khi phải giải thích những điểm khác biệt này. Khi tiến hành nghiên cứu nhận nhận thấy nhữngngười đàn ông có vợ hoặc người yêu hiểu biết thì kết quả sinh hoạt sẽ tốt hơn. Có lẽ sự yên tâm và khích lệ khiến cho họ thành công trong khi những người khác lại thất bại. Chắc chắn đây là một yếutố tích cực trong sự hồi phục của họ. Tuy vậy, kích thích tố nam còn được cung cấp từ một nguồn khác nữa.

{mospagebreak}Có thể nhận được kích thích tố nam từ đâu?

Từ lâu, người ta đã khám phá ra các tuyến thượng thận là một nguồn bổ sung kích thích tố nam. Trong khoảng một nửa số trường hợp, các tuyến này sản xuất đủ kích thích tố nam cho phéptiếp tục duy trì các sinh hoạt tình dục.

Chính vì điều này và những phát hiện có liên quan, những nạn nhân bị mất tinh hoàn đã có được kết quả rất khả quan nhờ tiêm và uống thuốc viên có chứa kích thích tố nam. Những ngườiđã từng thất bại trong "việc chăn gối" rất ngạc nhiên khi thấy dương vật của mình lớn lên, giọng nói trầm hơn, các bắp thịt săn chắc, và những ham muốn gần như bị quên lãng nay bắt đầu hoạtđộng rầm rộ trở lại. Ngay cả những người đã được các tuyến thượng thận trợ giúp phần nào cũng thể tiêm thêm kích thích tố nam để tăng cường các hoạt động tính dục của mình.

Nếu việc tiêm kích thích tố nam có thể chữa lành chứng bấtlực, thì tại sao lại không tiêm cho tất cả nh ững người đau khổ vì chứng bất lực?

Đó là điều mà các bác sĩ vẫn thường nói với nhau. Nếu kíchthích tố giúp hoạt động tình dục bình thường, thì hoạt động không bình thường có thể được chữa trị bằng cách dùng kích thích tố. Nhưng thật ra không phải hoàn toàn như vậy. Sau khi điều trị chonhiều người được bằng cách tiêm thuốc mà gần như không có kết quả gì, các khoa học gia đã xem xét lại vấn đề một cách kỹ lưỡng hơn và tìm ra một số vấn đề quan trọng.

Trước hết, trong cơ thể con người có một tuyến thứ ba gây ảnh hưởng đến việc sản xuất kích thích tố sinh dục. Phần lớn kíchthích tố nam được sản xuất trong các tinh hoàn, và một lượng nhỏ hơn từ các tuyến thượng thận. Tuy nhiên, nơi phân phối lại là tuyến yên, nằm ở đáy não. Nếu cả hai tuyến sản xuất quá nhiềukích thích tố thì tuyến yên có nhiệm vụ làm ngưng hoặc chậm lại quá trình sản xuất. Trái lại, nếu hai tuyến kia sản xuất quá ít kích thích tố thì tuyến yên tìm cách làm gia tăng lên. Thực tế, đốivới tuyến yên, việc ra lệnh ngưng sản xuất dễ hơn việc ra lệnh tăng sản xuất rất nhiều.

Sự rắc rối bắt đầu từ đây. Nếu bệnh nhân thiếu kích thích tốdo các tuyến sản xuất một lượng kích thích tố vừa ít vừa kém chất lượng, thì việc tiêm kích thích tố nam vào máu lại khiến cho tuyến yên ngăn chặn các hoạt động của tinh hoàn và các tuyến thượngthận lại.

Tình hình ngày càng tồi tệ hơn vì kích thích tố nhân tạo không làm đúng chức năng như kích thích tố thiên nhiên, lại cònlàm phát sinh thêm nhiều vấn đề khác nữa.

Việc tiêm kích thích tố không có hiệu quả thật sự trong điều trị bất lực còn vì: Nguyên nhân tiềm ẩn của chứng bất lực ở đàn ông chủ yếu là do tâm lý.

Các tinh hoàn không liên quan gì đến khả năng giao hợp sao?

Thật sự là không. Chúng chỉ sản xuất nguyên liệu để chophần còn lại của hệ thống sinh sản chế biến tiếp mà thôi. Khi chúng sản xuất đủ lượng kích thích tố và tinh trùng hằng ngày thì nhiệm vụ của chúng đã được hoàn tất.

Hai khối mô tối cần thiết này có trách nhiệm duy trì sự tồntại của nhân loại, nhưng lại nằm lơ lửng bên ngoài, gây rất nhiều trở ngại. Khi tổ tiên của chúng ta còn phải bò, tinh hoàn nằm càng sâu vào bên trong cơ thể càng tốt và có thể được bảo vệ an toàn khicó sự nguy hiểm đe dọa (như để tránh một cái cây hoặc một vách hang chẳng hạn). Ngày nay, tinh hoàn rất dễ bị tổn thương trước mọi nguy cơ, kể cả phóng xạ.

Hàng ngàn năm trước, trong da của âm nang có những cơ rất mạnh để kéo phần tinh hoàn vào trong bụng một cách nhanhchóng trong trường hợp cần thiết. Bây giờ chỉ còn lại những dấu vết mờ nhạt của chúng mà thôi.

Như vậy có phải các tinh hoàn luôn luôn nằm trong âm nang không?

Không. Trước ngày sinh, chúng nằm trong khoang bụng cũng như các bộ phận tương ứng của chúng ở giống cái, tức buồng trứng. Một thời gian ngắn trước ngày sinh, chúng tụt xuống âm nang, nơichúng thường nằm lại. Đôi khi, chúng trở nên những bộ phận di trú, trượt lên xuống giữa khoang bụng và âm nang.

Nếu tinh hoàn không tụt xuống được, người đàn ông sẽ cócảm giác trống rỗng. Đôi khi, có thể làm cho chúng đi xuống bằng các kích thích tố (không phải testosterone, mà là một chiết xuất từtuyến yên). Nếu không làm như vậy thì phải giải phẫu để kéo chúng xuống và cố định lại.

Tại sao lại phải kéo tinh hoàn xuống âm nang thay vì để chúng nằm yên trong ổ bụng, nơi chúng được an toàn hơn?

Đây có vẻ là một ý kiến hay, nhưng rốt cuộc, hình như có lý do khiến chúng cần nằm ở âm nang, nơi chúng có thể tiếp nhậnnhững làn gió mát. Nhiệt độ cơ thể là nóng quá đối với việc sản xuất tinh trùng. Nếu nhiệt độ tăng, sự tạo thành tinh trùng có xu hướng giảm, và khả năng sinh sản lại càng giảm mạnh. Nhiệt độ ở âm nang thấp hơn nhiệt độ cơ thể từ 1,66 đến 2,22 độ C. Ở nhiệt độ này, các cơ quan sinh dục hoạt động tốt hơn. Một số bộ lạc nguyên thủy lợi dụng tri thức này (không ai biết họ học từ đâu) đã khuyến khích đàn ông trong bộ lạc ngâm tinh hoàn trong nước nóng nhiều ngày trước khi giao hợp để tránh thai. Mặc dù có vẻ khó coi nhưng cách này lại rẻ tiền, an toàn hơn, và có hiệu quảtrong một mức độ nào đó.

Ngoài ra, nếu tinh hoàn nằm trong khoang bụng, chúng sẽdễ bị ung thư hơn.

Có phải những người có tinh hoàn lớn thì khả năng hoạt động tình dục cao hơn những người có tinh hoàn nhỏ hay không?

Không. Giá trị nằm ở chất lượng hoạt động chứ không phải ở kích thước. Tại Phi châu, có nhiều người bị đau khổ bởi một chứng bệnh do ký sinh trùng gây ra, đó là bệnh chân voi (elephantiasism). Trong tình trạng nghiêm trọng, tinh hoàn phồngto bằng những quả bóng lớn. Các nạn nhân phải dùng xe cút kít để đi chuyển tinh hoàn đi. Mặc dù tinh hoàn của họ to lớn như thế,nhưng không một ai trong những người này có thể hoạt động tìnhdục cả!

{mospagebreak}Có phương thuốc nào trị chứng bất lực không?

Có rất nhiều cách khác nhau, nhưng phần lớn tỏ ra vô hiệu.Tuy vậy, vẫn có một giải pháp đáng được chú ý.

Từ hàng ngàn năm nay, đàn ông (và cả một số đàn bà) vẫnhằng ao ước có được một phương thuốc mầu nhiệm giúp mang lại hiệu quả cao trong hoạt động chăn gối. Những thức ăn và hóa chất mà con người biết đều đã được sử dụng, nhưng chỉ một ít đem lạiphản ứng mong muốn. Với sự xuất hiện của cuộc cách mạng công nghiệp, người ta xoay qua các thiết bị cơ khí. Một đồ dùng được phát minh vào thời kỳ đó hiện giờ vẫn còn được dùng với tên nguyên thủy là thiết bị củng cố nam tính bằng chân không. Đó là một cái chuông thủy tinh được chụp lên cơ quan sinh dục "bất hợp tác". Dùng bơm chân không vận hành để rút không khí ra khỏibình thủy tinh này. Khi áp suất giảm tới mức cần thiết, máu sẽ tuôn vào dương vật khiến nó cương lên. Nhưng việc sử dụng thiết bị này lại gặp phải một khó khăn mới là kích thước dương vật tăng quá nhanh, quá lớn. Do vậy, người sử dụng không thể tiến hành giao hợp được.

Có cách nào khác để giữ cho dương vật cương cứng trong suốtthời gian giao hợp?

Có. Và nó cho thấy một số trở ngại trên con đường của các nhà phát minh. Mỗi một phát minh mới trong lĩnh vực này giảiquyết được một phần vấn đề, nhưng lại bỏ lửng phần còn lại khônggiải quyết.

Vấn đề đối với thiết bị củng cố nam tính bằng chân không là dương vật bị xẹp xuống ngay sau khi rút ra khỏi cái chuông thủytinh, trừ khi hành động giao hợp diễn ra dưới một cái bình thật lớn bao trùm cả hai "đối tác". Do vậy, phương pháp này cũng không đem lại nhiều hy vọng gì hơn.

Một phát minh tiếp theo là dùng một cái ống nhựa rỗng có kích thước và hình dáng giống như dương vật đang cương cứng. Cơquan sinh dục yếu đuối được đưa vào trong đó. Cảm giác mà người đàn bà nhận được cũng giống như khi thủ dâm bằng dụng cụ.

Một biến thể của dụng cụ này là một thiết bị giống như cáichuồng, gồm những dây néo ngắn có bắt bản lề bao quanh dương vật. Thiết bị này chỉ có công dụng là hỗ trợ việc đưa dương vật vào âm đạo. Sau đó, chuyện gì xảy ra thì lại là một vấn đề khác!

Có biện pháp gì giúp cho người đàn ông bất lực giao hợp thật sự không?

Có. Qua những thành tựu của ngành điện tử và công nghệNhật Bản, bất cứ người đàn ông bất lực nào cũng đều có thể giao hợp thật sự. Mặc dù có hiệu quả như vậy nhưng nó lại không được phổ biến. Thiết bị này đơn giản là một cái hộp nhỏ màu đen kíchthước bằng một cái radio bán dẫn với 2 sợi dây, mỗi sợi được nối với một điện cực. Một điện cực được buộc vào bên dưới của dương vật, điện cực kia được thiết kế đặc biệt đút vào trực tràng. Khi dòng điện được bật lên, các xung tần số cao tràn vào các thần kinh kiểm soát phản xạ sinh lý, đem lại sự cương cứng. Trong khi hành động giao hợp đang diễn ra, có thể thúc đẩy sự xuất tinh bằng cách tăng cường độ các xung tần số cao.

Tuy vậy, ngay cả những thiết bị tân tiến nhất vẫn không thểđáp ứng được những cảm xúc theo lối cổ truyền. Rõ ràng là hoạt động giới tính đòi hỏi nhiều hơn các thao tác thuần túy máy móc.

Nếu vậy, có cách gì trị lành chứng bất lực không?

Cách điều trị duy nhất có hy vọng đem lại kết quả là nhằm vào cơ quan sinh dục quan trọng nhất, đó là bộ não. Bộ não áp dụng sự kiểm soát tối cao đối với khung chậu. Sigmund Freud giải thích điều này một cách chính xác hơn. Một buổi chiều tại một bữatiệc, Sigmund Freud gặp một sinh viên hiếu thắng, anh chàng này hỏi: "Thưa tiến sĩ, có phải cái cách mà một người đàn ông cảm nhận về chính mình tùy thuộc vào kích thước dương vật của anhta hay không?". Freud ngẫm nghĩ một lúc, bập bập điếu xì gà, và trả lời: "Theo tôi, kích thước của dương vật tùy thuộc vào cách mà một người đàn ông cảm nhận về chính họ".

Bài liên quan

THUỐC KÍCH DỤC (AP HRODISIACS)
SỰ GIAO HỢP
CÁC CƠ QUAN SINH DỤC NỮ
©2002-2024. Copyright by Sức Khỏe Cộng Đồng. Quản trị nội dung: BSCK2 Phạm Xuân Hậu.
Template by JoomShaper