Có quan niệm cho rằng: Người đàn ông nào cũng chỉ có một năng lượng tình dục nhất định. Năng lượng đó sớm hay muộn cũng sẽ bị cạn kiệt. Vì vậy, một thanh niên thủ dâm có nghĩa là anh ta đang tự tiêu hủy năng lượng của mình một cách vô ích, đồng thời tự rút ngắn đời sống tình dục. Nhưng thực tế đã cho thấy điều ngược lại: Các bộ phận tình dục nếu được hoạt động thường xuyên và đầy đủ thì khả năng tình dục của người ta được kéo dài hơn, thậm chí cho tới khi cao tuổi. Ngược lại, nhu cầu tình dục sẽ nguội lạnh dần một khi các bộ phận sinh dục bị “an dưỡng” quá lâu.
Lại có quan niệm cho rằng người hay thủ dâm dễ vấp phải những nguy hại của thứ tình dục lạc hướng, chẳng hạn như đồng tính luyến ái. Quan niệm đó hoàn toàn sai lầm. Thủ dâm giúp nhiều người nới lỏng trạng thái căng thẳng tình dục, nhờ vậy mà tránh được những hành vi tình dục quá quắt có thể xảy ra.
Với những người mắc bệnh cưỡng nhi thì nhờ thủ dâm, họ không sa vào những hành vi tình dục phạm pháp. Những người đàn ông trần truồng thủ dâm bất chấp sự có mặt của người khác không phải là nạn nhân của thủ dâm. Thật ra, đó chỉ là một trong những triệu chứng, bộc lộ sự lệch lạc tình dục của họ mà thôi.
Trong các ngôn ngữ Âu-Mỹ, khái niệm "thủ dâm" được thể hiện bằng từ “Onanie” hoặc “Onanisme”. Trong kinh thánh, onan có người anh trai không may chết sớm khi chưa có con. onan đã lén lút thông dâm với Tama, người chị dâu. Nhưng là một người láu cá và tham lam, lần nào anh ta cũng làm cho mình xuất tinh trước rồi mới chạm vào cơ thể Tama để cô không thể chửa được. Bằng cách ấy, Tama không có con và onan được thừa kế toàn bộ đất đai của người anh xấu số. Biết tội ấy, Đức Chúa Trời đã bắt onan phải chết... Năm 1726, ở London xuất hiện cuốn sách nặc danh onanie. Tác giả bí mật của cuốn sách đó đã quan tâm tới nhiều khía cạnh của hiện tượng thủ dâm, coi đây là một hiện tượng mang tính bản năng vừa mang tính xã hội.{mospagebreak}
Khác với các cô gái, trong sự phát triển của các chàng trai, thủ dâm có ý nghĩa như một giai đoạn thử thách để chính thức bước vào đời sống tình dục. Theo chúng tôi, thủ dâm là chiếc cầu phải qua để đi tới sự xuất hiện các xu hướng tình dục biệt giới và khát vọng yêu đương. Ở đây, chúng tôi cần nhắc lại: Tuổi dậy thì là thời kỳ con người ý thức được chức năng giới tính của mình. Lúc đó, ta phải học cách đối phó với sức mạnh tự phát này trong cơ thể. Trong khi đó, xã hội thiết lập những hàng rào vững chãi (bằng dư luận, tập quán, đạo đức, bằng những điều khoản pháp luật...) nhằm ngăn chặn sự bùng nổ của khả năng tình dục. Thủ dâm là một hình thức điều hòa mối mâu thuẫn tất yếu đó. Xét ở một khía cạnh khác, chúng ta không thể không thừa nhận rằng: Trong cuộc đời, có một thời kỳ quá độ, thời kỳ chuẩn bị khá dài trước khi con người đủ khả năng tâm lý và thể lực để thỏa mãn nhu cầu tình dục của mình, trước khi ta có thể đạt tới một tình yêu chắc chắn, trọn vẹn. Trong thời kỳ chuyển tiếp đó, thủ dâm đóng vai trò khá quan trọng.
Con trai thủ dâm sớm nhất vào quãng từ 12-13 tuổi. Trong thời kỳ này, họ đã có khả năng đạt tới đỉnh cao khoái cảm, mặc dù chưa có sự phóng tinh. Khoảng 14-15 tuổi, phần lớn các chàng trai đều thủ dâm. Mức độ tiến hành rất khác nhau, có thể 2 lần trong một tuần, một tháng, thậm chí có thể hằng ngày. Mức độ thủ dâm phụ thuộc vào hoàn cảnh và điều kiện sau:
- Sức mạnh bản năng mang tính cá thể: Con người ra đời với một cấu trúc cá nhân, không ai giống ai. Sức mạnh bản năng của mỗi cá nhân phụ thuộc vào gene di truyền và những tác động nào đó ngay từ thời kỳ phát triển trong bụng mẹ. Vì vậy, việc một chàng trai thủ dâm mỗi tuần 1 hay 10 lần không có gì đặc biệt. Sự xuất tinh trong giao hợp hay trong thủ dâm đều kéo theo sau đó trạng thái mệt mỏi. Nhưng cho tới nay, chưa có căn cứ thực tế lẫn lý thuyết nào khẳng định thủ dâm làm hại tới sức khỏe, ngay cả khi thủ dâm quá mức. Theo chúng tôi, quan niệm cho rằng thủ dâm làm tổn hại sức khỏe là một quan niệm phản tự nhiên. Bởi vì bất kỳ một hoạt động, luyện tập nào của các bộ phận thân thể cũng chỉ nâng cao công suất, cường độ hoạt động của nó mà thôi.
- Mức độ ngăn chặn mà cá nhân phải chịu: Việc đọc những cuốn sách viết theo quan điểm cũ, những tín điều tôn giáo, những lời lẽ răn đe của cha mẹ... đều làm hạn chế nhu cầu thủ dâm.{mospagebreak}
- Lượng thời gian rỗi rãi: Những người hay thức khuya dậy sớm, mệt mỏi vì lao động hoặc vì thể thao thường dễ ngủ, rất ít khi thủ dâm. Ví dụ: Một vận động viên khi bị chấn thương và phải nằm nghỉ ngơi thường thủ dâm nhiều hơn so với thời kỳ luyện tập.
Tâm trạng thủ dâm
Khi thủ dâm, người ta hay có những hình ảnh tình dục hộ tống. Người thủ dâm càng ít tuổi bao nhiêu thì những tưởng tượng đi kèm càng nghèo nàn bấy nhiêu. Trước tuổi dậy thì, trẻ em thủ dâm một cách vô ý thức. Chúng chỉ tạo cảm giác dễ chịu bằng cách kích thích, vuốt ve một khu vực nào đó trên thân thể mình. Chỉ tới lúc bước vào tuổi dậy thì, khi nhu cầu về giới tính khác mình tăng lên, trí tưởng tượng tình dục mới xuất hiện và phát triển. Một chàng trai đang lớn khi thủ dâm thường tưởng tượng mình đang ôm ấp cô gái mình yêu thích, cởi quần áo cô ta và “yêu” cô. Điều đó rất chính đáng và cần phải thế. Cũng không phải là chuyện tội lỗi nếu như một chàng trai đang lớn dùng tranh ảnh những cô gái trẻ để đánh thức và giúp đỡ trí tưởng tượng của mình trong khi thủ dâm Tất nhiên, việc sử dụng những tranh ảnh chỉ dẫn sự giao hợp cụ thể trong tuổi này là hoàn toàn không nên. Chúng ảnh hưởng xấu tới đời sống tình dục của tuổi trưởng thành sau này.
Khi thủ dâm, trong đầu một cá nhân nào đó có thể xuất hiện những hình ảnh đồng tính luyến ái. Trong trường hợp đó, người này rất có thể đã phát triển theo xu hướng đồng tính luyến ái.
Vì sao trẻ em lại thủ dâm?
Trẻ em ở tuổi chưa đi học thường thủ dâm khi bị rơi vào tâm trạng chán ngán trên giường. Trong lúc buồn chán, đột nhiên chúng phát hiện ra trên cơ thể chúng có một vị trí mà nếu được cọ xát thì sẽ dễ chịu. Trẻ cũng có thể có thủ dâm khi đang có bệnh ngoài da. Sự ngứa ngáy, bứt rứt khiến chúng tìm kiếm, phát hiện ra chỗ có thể đem lại cảm giác dễ chịu, thích thú.
Các bậc cha mẹ thường hay hốt hoảng, ghê sợ khi thấy con trẻ thủ dâm vì họ liên tưởng tới sự thủ dâm của người lớn. Nhưng thủ dâm của trẻ em với người lớn hoàn toàn khác nhau về bản chất. Hành vi ấy ở trẻ em không gắn với tình dục. Mức độ cảm giác mà chúng đạt được cũng rất xa với cảm giác tình dục. Sau này khi lớn lên, khi thủ dâm kết thúc bằng xuất tinh, những cậu con trai đó sẽ nhận ra sự khác nhau của thủ dâm ở hai thời kỳ. Đại đa số trẻ không dễ gì quên được cảm giác dễ chịu của thủ dâm lần đầu. Ngược lại, rất nhiều thanh niên từ bỏ việc thủ dâm một cách chóng vánh, nhẹ nhàng khi biết tới tình cảm yêu thương thực sự. Trong giai đoạn đầu của tuổi dậy thì, các cậu con trai thủ dâm do sự căng thẳng ở bên trong. Sự căng thẳng này do hoạt động của hoóc môn gây nên, mặc dù lúc này các cậu chưa có tinh trùng và chưa có sự xuất tinh. Trong thời kỳ cuối của tuổi dậy thì và tuổi trưởng thành, thủ dâm đã có sự trợ giúp của trí tưởng tượng. Khuôn mặt, hình thể của một cô gái hoặc người đàn bà đẹp nào đó xuất hiện trong đầu các cậu khi các cậu bắt đầu thủ dâm. Nhưng sau đó, khi các cậu đã có sự giao tiếp tình dục thì sự thủ dâm tự rút lui khỏi cơ thể cậu. Nó chỉ tiếp diễn ở những người có khó khăn, trục trặc nào đó trong hoạt động tình dục.{mospagebreak}
Dấu vết đầu tiên của những thiên hướng bất bình thường trong tình dục thường bộc lộ ở trí tưởng tượng. Tất nhiên, khi đó cá nhân chưa ý thức được sự dị biệt của mình. Những người đồng tính luyến ái khi thủ dâm hay tưởng tượng tới những người đồng giới khỏe mạnh, chẳng hạn cơ thể một chàng trai cùng lớp mà anh ta trông thấy rõ trong giờ thể thao hay trong lúc tắm. Dù biết rằng chàng trai đó đã có cô gái riêng rồi, cậu ta vẫn thèm được lòng chàng, ghen với cô gái được yêu kia. Khi nhận ra sự dị thường của mình về mặt giới tính, cậu ta cố gắng che đậy nó bằng cách cố gắng làm quen, đi lại với các cô gái nhưng đó vẫn chỉ là hình thức, là quan hệ bạn bè thuần túy. Chỉ sau này, khi tìm được sự giao tiếp tình cảm và tình dục với một người đàn ông nào đó rồi, cậu ta mới nhận rõ rằng, quan hệ giữa cậu với cô gái nọ mang tính chất khác, hoàn toàn giả tạo về mặt tình dục.
Thái độ đối với thủ dâm
Hiện nay, có nhiều thanh niên đã tốt nghiệp phổ thông trung học mà vẫn không xóa nổi những định kiến sai lầm về thủ dâm. Bất chấp các bài giảng về tình dục, họ vẫn không coi thủ dâm như một giai đoạn, một nhu cầu tự nhiên trong bước phát triển của mình. Trong phòng khám bệnh, chúng tôi vẫn gặp những người phàn nàn rằng, khi giao hợp họ không tự chủ nổi chỉ vì họ thủ dâm. Thật ra phần lớn họ là những người có hệ thần kinh không bình thường. Ngay trong lần giao tiếp tình dục đầu tiên, họ đã có thái độ thiếu tự tin, thậm chí khó chịu. Tâm trạng đó đã khống chế khả năng hứng dục tự nhiên, khiến họ không thực hiện được sự giao hợp hoặc giao hợp không ưng ý. Họ đi tìm nguyên nhân và cuối cùng đã lên án thủ dâm một cách bất công: “Vì lúc trẻ tôi hay thủ dâm nên bị cạn lực!...”. Vì ân hận và sự dằn vặt lương tâm, không ít người đàn ông đã tính tới chuyện tử tự.
Thủ dâm của nữ
Ở tuổi ấu thơ, khi thủ dâm còn chưa gắn gì với tình dục thì các em gái hay thủ dâm hơn các em trai. Khi tuổi dậy thì làm bùng lên nhu cầu thủ dâm thực sự, các cậu con trai lại thủ dâm nhiều hơn các cô gái. Khi giọt tinh trùng đầu tiên ứa ra là lúc cậu con trai bước vào ngưỡng cửa của sự trưởng thành.
Ở các cô gái, những xúc động tình dục xuất hiện muộn màng và yếu ớt hơn, và phải kèm theo một điều kiện là có mặt chàng trai nào mà cô yêu. Cũng cần nhắc rõ hơn là: Tuy bước vào tuổi dậy thì sớm hơn nhưng con gái lại đạt khoái cảm tình dục chậm chạp và yếu ớt hơn con trai. Các cô gái hay thủ dâm bằng tay hoặc bằng một vật gì đó. Họ kích thích vào vùng có hạt khoái lạc, vào mép trong hoặc cửa âm đạo. Rất ít khi họ đưa cả một đồ vật nào đó vào sâu trong âm đạo, nếu có thì chỉ ở phụ nữ có tuổi. Đàn ông thường thủ dâm trong quãng tuổi 20, phụ nữ ở quanh tuổi 40.{mospagebreak}
Quan điểm giáo dục đối với thủ dâm
Các bậc cha mẹ và các nhà giáo phải ý thức được một điều: Thủ dâm (trước hết và chủ yếu là ở con trai) bao giờ cũng là nhu cầu tự nhiên, là chuyện thông thường.
Xin dẫn ra đây một trường hợp: Có cặp vợ chồng đưa cậu con trai 16 tuổi hơi chậm phát triển trí khôn đến phòng khám của chúng tôi. Cậu chưa hề biết tới sự xuất tinh bao giờ, hay bị cường dương và nhìn ngó phụ nữ. Vì không giải quyết được tình trạng căng thẳng tình dục nên cậu trở nên thô bạo với bạn bè, cha mẹ và cả với thầy cô giáo. Chúng tôi phải chữa cho cậu bằng thuốc gì đây? Như chúng ta đều biết, sử dụng tới thuốc men chỉ là điều bất đắc dĩ. Nhất là trong ca bệnh này, cách chữa đơn giản nhất là chỉ hướng dẫn cho cậu... thủ dâm. Ở đây chúng tôi chỉ muốn nói rằng, một thanh niên phát triển hoàn hảo về mặt thể lực cũng có thể gặp những chuyện oái oăm như vậy.
Chúng tôi đã khuyên cặp vợ chồng nọ thế nào? Việc đầu tiên là họ phải thay đổi triệt để chế độ sinh hoạt hàng ngày của cậu. Cậu phải lao động, tập thể thao để cơ thể mệt mỏi. Họ phải chú ý nhiều tới con. Nếu cậu không thể tham dự vào nhóm thể thao nào đó cùng bạn bè thì cha mẹ phải bỏ thời gian chơi thể thao với cậu. Một điều không kém quan trọng nữa là chuyện vệ sinh thân thể. Cậu phải tắm bằng nước lạnh. Nếu việc thay đổi chế độ sinh hoạt hàng ngày không đem lại hiệu quả thì ông bố phải nhờ bác sĩ chỉ cho cậu biết cách làm cho dương vật phóng tinh. Khi giải phóng được lượng tinh trùng trong cơ thể, chắc chắn cậu ta sẽ ổn định được về mặt tâm lý và hết cái bệnh gọi là cường dương. Cái khó ở đây là cách nói của ông bố. Tuy nhiên, đối với cặp vợ chồng nọ, khi đã biết rằng sự trưởng thành của đứa con kém trí khôn là một quá trình phức tạp, đầy những chuyện khó nhọc, bực mình, họ sẽ tìm ra được những lời lẽ và cách nói thích hợp. Phải giải thích cho cậu hiểu rằng, cậu, cũng như bạn bè đang ở tuổi trưởng thành, đang đứng trước một cuộc thử thách nặng nề nhưng vẫn có thể vượt qua, vì thử thách này chỉ là nhất thời. Đối với những cậu con trai đó, cần dỗ dành, kích động hơn là ra lệnh.
Có những cậu con trai kém trí khôn nhưng lại thủ dâm khá sành sỏi. Có lần người ta đưa tới phóng khám của chúng tôi một cậu 15 tuổi, hơi đần. Họ yêu cầu chúng tôi chữa cho cậu khỏi chứng thủ dâm vì cho rằng việc thủ dâm làm cậu trở nên đần độn. Tất nhiên trong trường hợp này, gần như chúng tôi đã để cho họ về không.
Tuy chưa có số liệu đầy đủ nhưng chúng tôi đã có thể kết luận trước rằng, các cậu con trai kém trí khôn thường ít thủ dâm hơn các cậu phát triển bình thường bởi chúng không có khả năng tự chủ và kiểm soát bản thân. Cần nhắc nhở họ rằng, tuy được phép thủ dâm nhưng phải nhớ đó là chuyện hết sức riêng tư, không được để bất kỳ ai trông thấy.