Hiện nay, có nhiều thanh niên đã tốt nghiệp phổ thông trung học mà vẫn không xóa nổi những định kiến sai lầm về thủ dâm. Bất chấp các bài giảng về tình dục, họ vẫn không coi thủ dâm như một giai đoạn, một nhu cầu tự nhiên trong bước phát triển của mình. Trong phòng khám bệnh, chúng tôi vẫn gặp những người phàn nàn rằng, khi giao hợp họ không tự chủ nổi chỉ vì họ thủ dâm. Thật ra phần lớn họ là những người có hệ thần kinh không bình thường. Ngay trong lần giao tiếp tình dục đầu tiên, họ đã có thái độ thiếu tự tin, thậm chí khó chịu. Tâm trạng đó đã khống chế khả năng hứng dục tự nhiên, khiến họ không thực hiện được sự giao hợp hoặc giao hợp không ưng ý. Họ đi tìm nguyên nhân và cuối cùng đã lên án thủ dâm một cách bất công: “Vì lúc trẻ tôi hay thủ dâm nên bị cạn lực!...”. Vì ân hận và sự dằn vặt lương tâm, không ít người đàn ông đã tính tới chuyện tử tự.
Thủ dâm của nữ
Ở tuổi ấu thơ, khi thủ dâm còn chưa gắn gì với tình dục thì các em gái hay thủ dâm hơn các em trai. Khi tuổi dậy thì làm bùng lên nhu cầu thủ dâm thực sự, các cậu con trai lại thủ dâm nhiều hơn các cô gái. Khi giọt tinh trùng đầu tiên ứa ra là lúc cậu con trai bước vào ngưỡng cửa của sự trưởng thành.
Ở các cô gái, những xúc động tình dục xuất hiện muộn màng và yếu ớt hơn, và phải kèm theo một điều kiện là có mặt chàng trai nào mà cô yêu. Cũng cần nhắc rõ hơn là: Tuy bước vào tuổi dậy thì sớm hơn nhưng con gái lại đạt khoái cảm tình dục chậm chạp và yếu ớt hơn con trai. Các cô gái hay thủ dâm bằng tay hoặc bằng một vật gì đó. Họ kích thích vào vùng có hạt khoái lạc, vào mép trong hoặc cửa âm đạo. Rất ít khi họ đưa cả một đồ vật nào đó vào sâu trong âm đạo, nếu có thì chỉ ở phụ nữ có tuổi. Đàn ông thường thủ dâm trong quãng tuổi 20, phụ nữ ở quanh tuổi 40.
Quan điểm giáo dục đối với thủ dâm
Các bậc cha mẹ và các nhà giáo phải ý thức được một điều: Thủ dâm (trước hết và chủ yếu là ở con trai) bao giờ cũng là nhu cầu tự nhiên, là chuyện thông thường.
Xin dẫn ra đây một trường hợp: Có cặp vợ chồng đưa cậu con trai 16 tuổi hơi chậm phát triển trí khôn đến phòng khám của chúng tôi. Cậu chưa hề biết tới sự xuất tinh bao giờ, hay bị cường dương và nhìn ngó phụ nữ. Vì không giải quyết được tình trạng căng thẳng tình dục nên cậu trở nên thô bạo với bạn bè, cha mẹ và cả với thầy cô giáo. Chúng tôi phải chữa cho cậu bằng thuốc gì đây?
Như chúng ta đều biết, sử dụng tới thuốc men chỉ là điều bất đắc dĩ. Nhất là trong ca bệnh này, cách chữa đơn giản nhất là chỉ hướng dẫn cho cậu... thủ dâm. Ở đây chúng tôi chỉ muốn nói rằng, một thanh niên phát triển hoàn hảo về mặt thể lực cũng có thể gặp những chuyện oái oăm như vậy.
Chúng tôi đã khuyên cặp vợ chồng nọ thế nào? Việc đầu tiên là họ phải thay đổi triệt để chế độ sinh hoạt hàng ngày của cậu. Cậu phải lao động, tập thể thao để cơ thể mệt mỏi. Họ phải chú ý nhiều tới con. Nếu cậu không thể tham dự vào nhóm thể thao nào đó cùng bạn bè thì cha mẹ phải bỏ thời gian chơi thể thao với cậu. Một điều không kém quan trọng nữa là chuyện vệ sinh thân thể. Cậu phải tắm bằng nước lạnh. Nếu việc thay đổi chế độ sinh hoạt hàng ngày không đem lại hiệu quả thì ông bố phải nhờ bác sĩ chỉ cho cậu biết cách làm cho dương vật phóng tinh. Khi giải phóng được lượng tinh trùng trong cơ thể, chắc chắn cậu ta sẽ ổn định được về mặt tâm lý và hết cái bệnh gọi là cường dương. Cái khó ở đây là cách nói của ông bố. Tuy nhiên, đối với cặp vợ chồng nọ, khi đã biết rằng sự trưởng thành của đứa con kém trí khôn là một quá trình phức tạp, đầy những chuyện khó nhọc, bực mình, họ sẽ tìm ra được những lời lẽ và cách nói thích hợp. Phải giải thích cho cậu hiểu rằng, cậu, cũng như bạn bè đang ở tuổi trưởng thành, đang đứng trước một cuộc thử thách nặng nề nhưng vẫn có thể vượt qua, vì thử thách này chỉ là nhất thời. Đối với những cậu con trai đó, cần dỗ dành, kích động hơn là ra lệnh.
Có những cậu con trai kém trí khôn nhưng lại thủ dâm khá sành sỏi. Có lần người ta đưa tới phóng khám của chúng tôi một cậu 15 tuổi, hơi đần. Họ yêu cầu chúng tôi chữa cho cậu khỏi chứng thủ dâm vì cho rằng việc thủ dâm làm cậu trở nên đần độn. Tất nhiên trong trường hợp này, gần như chúng tôi đã để cho họ về không.
Tuy chưa có số liệu đầy đủ nhưng chúng tôi đã có thể kết luận trước rằng, các cậu con trai kém trí khôn thường ít thủ dâm hơn các cậu phát triển bình thường bởi chúng không có khả năng tự chủ và kiểm soát bản thân. Cần nhắc nhở họ rằng, tuy được phép thủ dâm nhưng phải nhớ đó là chuyện hết sức riêng tư, không được để bất kỳ ai trông thấy.