CUỘC CÁCH MẠNG VĨ ĐẠI TRONG ĐIỀU TRỊ BÊNH LIÊT DƯƠNG

Liệt dương hay ED là một vấn đề lớn hơn người ta tưởng

Tờ FORTUNE ngày 16 tháng ba năm 1998 cho biết thị trường dược phẩm, dụng cụ để điều trị cho những người bị bất lực đang là cơ hội làm giàu, giá trị cổ phần trong các công ty dược phẩm có các thuốc này không ngừng tăng lên, người ta phỏng đoán có hơn 4, 5 tỷ USD thuốc sẽ được bán ra trong thời gian tới.

Giles Brindlay được coi là cha đẻ trong việc khám phá điều trị bệnh liệt dương .

Trong lịch sử Y Khoa từ Đông sang Tây, từ xưa đến nay việc điều trị bệnh bất lực thường không được chính thức xem là một môn học chính thống như diều trị bệnh thương hàn, dịch hạch.

Người ta phó mặc cho các thầy lang, thường các ông lang vườn. Thuốc là các loại bí truyền, gia truyền mà các công thức luôn luôn được giữ bí mật !!! Có cả hằng trăm, hằng ngàn thứ mà thứ nào cũng được cho là có công hiệu tuyệt đối.

Hải Thượng Lãn Ông một bậc danh y của nước ta khi bàn về vấn đề này trong Y Trung Quan Kiện cũng chỉ nói dến các nguyêntắc chính để hướng dẫn (SK&ĐS số 36). Duy chỉ trong bộ sử vĩ đại của Việt Nam là bộ Đại Việt sử ký toàn thư cuả Ngô Sĩ Liên thì có ghi lại một toa thuốc trị bệnh liệt dương của Trâu Canh cho Hoàng Đế Trần Dụ Tông vào năm Thiệu Phong thứ nhất (1341) (SK&ĐS 16).

Việc điều trị bệnh bất lực đã không được giới Y Khoa để tâm đến, các viện bào chế dược phẩm không màng đến, hoàn toàn không có một loại thuốc nào được sản xuất từ các hãng bào chế danh tiếng, mãi cho đến khi một sự kiện bùng nổ làm các nhà kinh tế sửng sốt khi nhận ra một thị trường to lớn, một lợi nhuận khổng lồ từ căn bệnh mà có đó là năm 1983, một Hội Nghị về Nhược Dương được tổ chức tại Las Vegas –Hoa Kỳ.

Giles Brindlay: 56 tuổi quốc tịch Anh là một nhà nghiên cứu có tầm cỡ đã bước ra khỏi diễn đàn và làm chấn động thị trường này với một hành động cực kỳ quái đản bằng cách kéo quần xuống và trình cái "của quý" đang cương cứng trước cả trăm nhà nghiên cứu hàng đầu về nhược dương trên thế giới và ông giải thích rằng:"Đây là kết quả của việc sử dụng một dược phẩm mà tôi đã nghiên cứu có khả năng gây cương để trị bệnh liệt dương. Tôi đã thí nghiệm trên cơ thể của chính mình và hôm nay trước khi đọc bài tham luận tôi đã chích thuốc ấy vào dương vật của tôi và hiệu quả của thuốc như quý vị vừa thấy".

Giles Brindlay đã thuyết phục hoàn toàn được các cử tọa tại cuộc hội thảo này 100% kể cả những người khó tính nhất, và những người thường hay đặt những câu hỏi hóc búa cũng phải im lặng. Một trong những người tham dự đã nói: "Tôi rất ngạc nhiên khi thấy ông ta bước ra diễn đàng trong bộ y phục thể thao bằng thun trên người, ở một nơi mà các người đến dự đều ăn mặc y phụcchỉnh tề, nghiêm túc. Đột nhiên ông ta kéo chiếc quần thun xuống trước mặt mọi người, sau đó ông đi xung quanh hội trường để chỉ cho mọi người thấy hiệu quả của phương thuốc kỳ diệu mà ông ta vừa khám phá ra"

Giles Brindlay đã mở đầu cho một trang sử mới trong việc điều trị liệt dương nhưng ông ta không hiểu và không giải thích được tại sao như vậy. Mãi về sau này người ta mới tìm hiểu một cách sâu xa hơn về cơ chế của bệnh liệt dương mà trước đó người ta chỉ hiểu một cách mơ hồ, một danh từ y học mới được đặt ra gọi là Rối Loạn Cương Dương Vật (ED)

Câu chuyện mà Giles Brindlay khám phá ra phương thuốc kỳ diệu này bắt nguồn từ những lời khuyến cáo của các bạn đồng nghiệp về tác dụng phụ của một vài loại thuốc trị bệnh cao huyết áp có khả năng làm liệt dương trong một Hội Nghị Y Khoa về CaoHuyết Áp được tổ chức vào năm 1982. Một ý nghĩ thoáng qua rất nhanh trong đầu của Brindlay là có thể dùng một phương cách ngược lại tác dụng phụ của loại dược phẩm này để điều trị bệnh liệt dương được hay không? Ông trở về nhà thực hiện ý nghĩ táo bạo của mình bằng cách chích vào chính dương vật của mìnhnhững loại thuốc mà ông nghĩ ra, kết quả thật bất ngờ. Ông tiếp tục nghiên cứu và hoàn thiện. Và sau đó ông đã trình bày côngtrình nghiên cứu của mình trên vài tạp chí y khoa. Ông lưu ý rằng: Papaverine là một loại dược phẩm gây cương khi được chích vào thể hang của dương vật, và có thể cương cứng được một vài giờ sau khi chích.

Dược phẩm mà G. Brindlay nghiên cứu là một loại thuốc thường dùng trong việc điều hoà huyết áp. Papaverine khi được chích nó sẽ làm giãn nở các cơ trơn quấn quanh các mạch máu trong dương vật là nguyên nhân đưa đến sự giãn nở các mạch máu này. Gia tăng luồng máu đến dương vật là giai đoạn đầu của cơ chế cương dương vật, máu càng ngày càng đến nhiều và làm đầy các khoang trong thể hang, nó làm chèn ép các tỉnh mạch và ngăn chặn máu thoát ra khỏi dương vật. Đại khái có thể hình dung là máu được bơm càng ngày càng nhiều đến dương vật nhưng không có lối thoát, làm dương vật càng ngày càng cương cứng. Nếu hiện tượng này không xảy ra thì đó chính là nguyên nhân gây ra liệt dương.

Sau khi biến cố của G. Brindlay xảy ra tại cuộc họp tại Las Vegas một số rất đông các nhà nghiên cứu và bác sĩ đã lao mình vào nghiên cứu theo cách mà G. Brindlay đả suy nghĩ và họ đã tìm ra vô số chất có khả năng gây cương.

Bác sĩ Alvaro Morales một chuyên viên nghiên cứu về bệnhliệt dương ở Đại học Qeen’s University in Kinhston. Ontario đã nói: "Chúng tôi biết ơn ông Giles Brindlay". Giáo sư A. Zorgniotti thuộc Đại học New YorkUniversity cho rằng ông Brindlay đã mở ra một chân trời y khoa mới trong việc bán buôn những dược phẩm điều trị bệnh liệt dương. Chính ông ta đã nghĩ ra cách phối hợp nhiều loại dược phẩm để trị bệnh liệt dương với mục đích là giảm liều lượng, độc tính và tăng cường khả năng gây cương nhiều hơn, đồng thời hạn chế đến mức thấp nhất các phản ứng không mong muốn hoặc có hại như trường hợp dương vật cương cứng kéo dài hoặc cương cứng trên 4 giờ, điều đó có khả năng làm tổn thương trầm trọng. Năm 1985 ông đã báo cáo kết quả khả quan từ việc phối hợp Papavetine và Phentolamine.

Theo kết quả của các nhà nghiên cứu các nhà niệu khoa khi điều trị bệnh liệt dương bằng cách phối hợp 3 chất Papaverine, Phentolamine và Prostaglandin E1. Phối hợp thuốc này hiện tại vẫn còn được sử dụng rộng rãi. Sath Koeppel là thành viên của CEO of Men’s Health Centers nghiên cứu lâm sàn về bệnh liệt dương đặt ở Boca Raton báo cáo theo các tờ tường trình của các diễn viên nam đóng phim Sexy thì việc điều chỉnh liều lượng và phối hợp các thuốc thì các diễn viên này là những người hiểu rõ hơn ai hết vì họ cần có thời gian và độ cứng của cương dương vật.

Giles Brindlay, Zorgniotti hay các nhà nghiên cứu khác cũng chỉ nghiên cứu về điều trị bệnh liệt dương bằng phương pháp chích. Liệu có thể có một dược phẩm khác hay một cách điều trị liệt dương khác hay không? Giải pháp dùng thuốc viên để uống có lẽ là một biện pháp lý tưởng đối với các nhà nghiên cứu. Nhiều nhà nghiên cứu tin rằng họ sẽ cố gắng tìm ra một loại thuốc viên được nhanh chóng hấp thụ sau khi uống, hấp thụ qua gan và đi đến ngay các mạch máu ở dương vật. Năm 1993, Zorgniotti đã nghiên cứu khá thành công về việc dùng một dược phẩm là Phentolamine dưới dạng một loại kẹo chewing gum, nghiên cứu của Zorgniotti trên 69 người bị bệnh liệt dương thì ông thấy có 1/3 đáp ứng tốt trong việc cương dương so với 13% dùng thuốc vở. nhưng khi chuyển qua dạng uống thì nó không có hiệu quả

Bệnh liệt dương, yếu sinh lý, bất lực hay ED (rối loạn cương dương vật) là vấn dề có thật trong đời sống nhất là ở lứa tuổi sau 50, người ta thường có khuynh hướng lảng tránh hơn là nhìnthẳng vào sự thật. Trong Hội Nghị ISIR Á Châu và Thái Bình Dưong tháng 10 năm 1997 người ta ước tính chỉ riêng tại khu vực này có đến 190 triệu người có rắc rối liên quan đến vấn đề cương dương vật (ED) Với thị trường đầy hấp dẫn lợi nhuận này nhiều công ty dược phẩm, các nhà đầu tư đang lao vào một cách khốc liệt.

Bài liên quan

©2002-2024. Copyright by Sức Khỏe Cộng Đồng. Quản trị nội dung: BSCK2 Phạm Xuân Hậu.
Template by JoomShaper