Cảm thấy xót xa, day dứt mấy ngày trời, tôi vừa gọi điện cho TS Trương Đình Khải, công tác tại bệnh viện Nhi đồng II để xin số điện thoại của 2 điều dưỡng đang bị kỷ luật sau vụ clip mắng người nhà bệnh nhân. Anh nói: "Em à, giờ xã hội có những kẻ khốn nạn thế đấy. Gia đình này đã nhận được 1 tỷ 800 triệu đồng tiền từ thiện nhưng chày bửa không nộp viện phí đã nhiều lần, nhiều ngày. Giờ 2 em điều dưỡng đó sốc lắm. Em gọi điện tụi nó cũng không bắt máy đâu, sẽ chỉ khóc thôi...".
Đúng là nếu chỉ xem đoạn cắt ngang clip thì 2 bạn đó sai. Nhưng không ai bảo vệ các bạn đó mặc dù ai cũng hiểu gốc của vấn đề là gia đình bệnh nhân kia củ chuối. Không phải ai cũng có được kỹ năng đối phó với loại người vô liêm sỉ như gia đình bệnh nhân này nếu không trải qua đau thương hoặc không chứng kiến từ những tình huống kiểu như thế.
Chúng ta vẫn không sống trên cơ sở tất cả mọi chuyện đều phải theo pháp luật. Không chịu đóng tiền viện phí có bị coi là tội chiếm đoạt tài sản của Nhà Nước không, vì rõ ràng bệnh viện đã phải ứng trước ra quá nhiều để chữa bệnh cho bệnh nhân. Xét về lý không chấp nhận được. Xét về tình thì đây là kẻ đã lợi dụng lòng thương của cộng đồng, ẵm 1 tỷ 800 triệu để làm gì mà không chịu nộp viện phí? Không phải chịu một hình thức trừng phạt nào?
Chúng ta hô hào phải yêu thương người bệnh, phải nâng cao y đức. Vốn dĩ thì mỗi bác sĩ, điều dưỡng khi khoác trên mình tấm áo trắng, cũng sẵn có lòng yêu nghề, tự hào với nghề. Sự vụ của 2 điều dưỡng không hẳn trách họ đã không tu dưỡng rèn luyện. Ở một khía cạnh khác, họ là những người giàu trách nhiệm. Họ đã tuân lệnh của ai đó đến nhắc nhở người nhà bệnh nhân đi đóng tiền. Họ biết rõ nếu gia đình này không chịu nộp viện phí thì khoa phòng sẽ bị phê bình, bị cắt thưởng, bác sĩ điều trị phải đền...Biết bao bức bối bủa vây, công việc quá tải, bệnh nhân nặng thì nhiều, cuộc sống gia đình không được bảo đảm ở mức tối thiểu, bác sĩ thì luôn yêu cầu thực hiện mệnh lệnh thật nhanh và chính xác, vinh quang với nghề thì chẳng được hưởng...Điều dưỡng cần các bác sĩ thấu hiểu và bảo vệ. Còn các bác sĩ thì lại cần đồng nghiệp xung quanh và người quản lý bảo vệ. Nhân viên y tế cần một môi trường làm việc văn minh và an toàn, khi đó mới cống hiến hết mình cho công việc được. Nếu luôn luôn bị đe dọa bởi bệnh nhân, bởi người nhà, bởi kền kền, bởi những vụ ném đá hội đồng trên mạng, bởi những án kỷ luật lạnh lùng...thì làm sao nhân viên y tế có thể yên tâm công tác được.
Phải chăng lòng thương của cộng đồng cũng không nên đặt vào kẻ không xứng đáng như thế.
Có lẽ nỗi đau dai dẳng suốt cuộc đời làm nghề của 2 điều dưỡng ấy càng sâu sắc hơn khi phải đọc những lời nhục mạ trên mạng mà phần lớn những lời đó lại do những kẻ chả hiểu gì nói ra. Họ cứ nhục mạ nhân viên y tế, lúc cần thì chính họ lại xum xoe khúm núm trăm sự nhờ vả, thật đáng thương hại.
Nói chung là tôi đau.
HUONG PHAM (FB/phamthiviethuongbvk)