Vẩy nến là một bệnh da thường gặp, chiếm 1,5-2% dân số. Bệnh có thể xảy ra ở mọi lứa tuổi nhưng hay gặp ở độ tuổi 20-30. Bệnh mang yếu tố di truyền; nếu cha hoặc mẹ bị vẩy nến thì con có 8% khả năng sẽ bị. Nếu cả cha và mẹ đều bị thì nguy cơ là 41%. Chấn thương tâm lý là một yếu tố làm khởi phát bệnh và làm bệnh diễn tiến xấu thêm.
Tổn thương của bệnh thường là những mảng màu hồng, hình tròn hoặc bầu dục, có khi tập hợp thành một mảng rộng, bề mặt có vảy màu trắng như xà cừ xếp chồng chất lên nhau. Vị trí thường gặp: da đầu (rìa chân tóc ở trán, sau gáy), khuỷu tay, đầu gối, vùng da bụng, lưng, đùi, mặt...
Việc điều trị vẩy nến rất khó khăn, dễ gây chán nản vì không có thuốc đặc trị. Thuốc có thể có hiệu quả với trường hợp này nhưng lại không hiệu quả với trường hợp khác. Một số trường hợp thương tổn ổn định (nếu số lượng thương tổn ít và diện tích thương tổn nhỏ). Nếu bệnh nặng, thương tổn xuất hiện toàn thân, thường rất khó điều trị. Bệnh có thể thuyên giảm rồi lại tái phát, ít khi khỏi hoàn toàn.
Điều trị:
- Tại chỗ: Bôi các thuốc làm tiêu sừng như vaselin chẳng hạn. Có thể dùng thuốc uống kết hợp chiếu tia cực tím... Hạn chế bôi corticoid vì các thuốc này có thể làm giảm nhanh các triệu chứng ở da nhưng khi ngừng thuốc thì bệnh rất dễ tái phát.
- Toàn thân: dùng vitamin A liều cao hay dapson, methotrexat, cyclosporin, vitamin D... Không nên dùng corticoid toàn thân vì có nhiều tác dụng phụ và dễ đưa đến biến chứng đỏ da toàn thân.
Thuốc điều trị vẩy nến có nhiều tác dụng phụ nên phải do thầy thuốc da liễu chỉ định và theo dõi.
Ngoài ra, bệnh nhân cần giữ tinh thần thoải mái, bớt căng thẳng thần kinh, ăn uống giảm chất béo, chất đường; tránh dùng chất kích thích như rượu, thuốc lá, cà phê... Tránh lo âu phiền muộn về bệnh của mình để bệnh không tiến triển nặng thêm. Cháu phải dũng cảm xác định rằng, đã mắc bệnh vẩy nến là sẽ phải chung sống với nó suốt đời.